Page 65 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 65

Trang nên chúng tôi không thuê phòng ở khu vực này mà chạy
                   qua bên tả ngạn để tìm nơi thích hợp.

                   Lần đầu thấy lại cầu Trường Tiền sau nhiều năm tôi hơi thất

                   vọng. Chiếc cầu quá nhỏ và chật chội so với số lượng xe đạp, xe
                   gắn máy xuôi ngược quá đông (hình như cấm xe hơi?). Tôi quen
                   chạy xe ở Sài Gòn mà ở đây nhiều lần suýt va quẹt vào xe khác.
                   Chiếc cầu trắng xinh đẹp thơ mộng này có lẽ chỉ nên dành cho
                   người đi bộ. Ấn tượng của tôi về chiếc cầu và có lẽ cũng của
                   nhiều người khác cùng thời, là hình dáng thanh bai dịu dàng của

                   nó khi nhìn từ xa và cảm giác phơi phới thanh thản khi đi bộ và
                   dừng lại nơi những vòng cung nhô ra ở thành cầu để ngắm suốt
                   dọc dài con sông lặng lờ xuôi chảy bên dưới. Tôi chưa nhìn được
                   vì đang chạy xe nhưng trước đây đọc báo chí, thấy nói khi sửa lại
                   cầu, người ta đã đập bỏ những vòng cung này và nẹp nó lại

                   bằng sắt thẳng như bó nẹp xương gãy. Sửa chữa một cây cầu dịu
                   dàng như cầu Trường Tiền bằng cách đó sẽ làm nó mãi mãi bị
                   thương tích. Việc như thế người ta còn làm được thì chuyện tôi
                   mơ ước dành chiếc cầu cho người đi bộ chỉ là mơ ước hão huyền.
                   Dĩ nhiên muốn làm thế phải xây dựng thêm cầu khác (dù đã có
                   một cầu mới phía trên không xa) hoặc giải quyết việc giao thông

                   qua lại giữa đôi bờ bằng một cách nào đó nhưng vấn đề là
                   những người lãnh đạo có ai nghĩ tới chuyện này không. Vấn đề là
                   tầm nhìn và tâm hồn của người lãnh đạo, những điều rất ít được
                   chú ý trong bối cảnh hiện nay.


                   Qua khỏi cầu Trường Tiền, tôi rẽ vào đường cửa Thượng Tứ và
                   gặp ngay mấy nhà trọ ở quãng đường ngắn này. BY vào hỏi và
                   thuê luôn dù không ưng ý lắm. Dù sao giá cả phải chăng hơn và
                   nơi đây đi lại ăn uống cũng tiện.

                   Tôi gọi điện tìm Hoàng Hòa, Hòa báo đang bận chiêu đãi cán bộ

                   cấp trên, hẹn khoảng nửa giờ sau sẽ đến. Chờ gần một giờ, Hòa
                   vẫn chưa đến, chúng tôi đi ăn tối ở bến xe gần đó. Bến xe này có
                   quán cơm bà Nhơn nổi tiếng ngon, rẻ và thức ăn đúng đặc trưng
                   và tiêu chuẩn của Huế. Ăn xong chúng tôi đi bộ tà tà và ghé vào

                   một quán chè lề đường. Loại quán này đến tối người ta mới bày
   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70