Page 130 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 130
quán này nhỏ, bình dân nhưng ăn được và theo ông, ra Hà Nội
phải ăn theo kiểu “bụi” mới thưởng thức hết hương vị của các
món ăn truyền thống. Bà hàng sắp dẹp tiệm nhưng thấy Hoàng
Tiến là khách quen vào nên nán lại và may bún còn mấy tô đủ
cho ba chúng tôi. Quán bán bún riêu và bún ốc. Chúng tôi sợ ốc
nên chỉ ăn bún riêu.
Hoàng Tiến cứ nài chúng tôi ăn thêm nhưng chúng tôi không ăn
nhiều được. Lần đầu gặp chúng tôi, Hoàng Tiến đã tỏ ra rất vui
vẻ, cởi mở, quý mến và chu đáo.
Từ giã Hoàng Tiến, chúng tôi đi luôn về làng Hà Hồi, thuộc huyện
Thường Tín, Tỉnh Hà Tây, cách Hà Nội khoảng 20 cây số. Con
đường đi Hà Hồi có đoạn chạy song song sát đường xe lửa với
những đường bộ cắt ngang khá nguy hiểm. Thỉnh thoảng chúng
tôi lại thấy có tấm bảng đề "coi chừng cướp", "coi chừng cướp xe
ôm" nhưng vì đi ban ngày, xe cộ đông đảo nên chúng tôi không
ngại.
Làng Hà Hồi nằm gần ga xe lửa Thường Tín là một làng khá đẹp.
Lối đi trong làng tuy nhỏ nhưng đều tráng nhựa và đủ cho một xe
ô-tô chạy. Ðình làng Hà Hồi kiến trúc theo kiểu cổ, bề thế và
được xếp hạng di tích văn hoá lịch sử. Bà ngoại của BY ngày xưa
ở đây cách hơn 50 năm, bà con không còn ai nhưng khi hỏi thăm
về mấy người quen của bà ngoại cũng có người biết. Mấy người
quen đó đã mất nhưng còn một vài con cháu họ đang ở làng
này. Rất tiếc khi tìm đến họ đều vắng nhà. BY cũng hỏi thăm thế
thôi chứ không bà con thân thuộc gì với họ, chỉ muốn đến thăm
nơi ngày trước bà ngoại và mẹ đã từng ở nhân có dịp ra đây.
Trở về Hà Nội, chúng tôi hỏi đường đi theo một lối khác, ra xa lộ
mới mở về thẳng Hà Nội chứ không qua Hà Tây. Xa lộ này là cửa
ngỏ của thủ đô về phía Nam, gần giống với xa lộ Sài Gòn - Biên
Hoà nhưng đúng tiêu chuẩn đường cao tốc. Ðường có con lươn
phân cách ở giữa, rào chắn hai bên và tuyệt đối không có đường
cắt ngang. Mấy đường cắt đều phải chạy vòng lên cầu vượt. Do
đó lái xe đường này có thể chạy nhanh hết tốc lực. Tuy nhiên tôi

