Page 132 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 132

thoảng có xe gắn máy vụt qua. Nếu có người đứng nấp ngoài
                   cửa, chắc chắn sẽ nghe rõ mồn một lời ông nói nhưng hình như
                   ông không thèm để ý chuyện đó. Ông mời chúng tôi uống trà, ăn
                   chuối, hỏi thăm vài câu về sức khỏe và chuyến đi của chúng tôi

                   rồi nói ngay vào những vấn đề chính trị.

                   Ông xưng “anh” và gọi chúng tôi là “hai em” một cách thân mật.
                   Ngay câu đầu tiên đã làm BY hơi hoảng: “Căng thẳng! Tình hình
                   vô cùng căng thẳng! Hiện nay chúng nó đang bao vây giám sát
                   anh 24 trên 24”. Tình hình ông nói với chúng tôi cũng tương tự

                   những gì Hoàng Tiến đã nói nhưng có tính chất khái quát, ít chi
                   tiết. Ông nói anh em dân chủ ở đây thương và nể ông nên thường
                   gọi ông là “Anh Cả”, có chuyện gì cũng hỏi ý kiến “Anh Cả”. Chủ
                   trương của ông hiện nay là tạm thời yên lắng, không làm gì để
                   chính quyền cảm thấy bị khiêu khích, sẽ phản ứng không có lợi.

                   Chúng tôi hầu như chỉ ngồi nghe, không phát biểu gì nhưng cuối
                   cùng ông nói: “Thế nhé. Sau này gặp anh em ở đây, anh sẽ nói
                   với anh em là hai em ở Sài Gòn ra cũng đồng ý với chủ trương
                   của anh nhé”.

                   Chúng tôi hơi buồn cười nhưng cũng không tỏ ý phản đối vì

                   chuyện đó không quan trọng và chủ trương như thế cũng tốt.
                   Cách nói của ông có tác phong của lãnh tụ, nhiệt tình, đam mê
                   mà thân mật. Ðây là buổi gặp mặt sơ giao, thời gian ít và hoàn
                   cảnh khá đặc biệt nên tôi không góp ý gì với ông, chỉ nhắc lại
                   nhận định đã nói với Hoàng Tiến về điều kiện chuyển hoá của

                   tình hình. Ông cũng tán thành nhận định đó.

                   Hoàn Minh Chính thuộc loại “người tù thế kỷ ” của cộng sản mặc
                   dù ông từng là viện trưởng viện Mác – Lênin, một lý thuyết gia
                   của cộng sản. Chỉ vì bất đồng quan điểm trong thời kỳ tranh
                   chấp Trung - Xô, ông ủng hộ quan điểm hòa bình nên bị quy là

                   “xét lại chống đảng”, phải vào tù cùng với nhiều cán bộ cao cấp.
                   Ông ở tù nhiều lần, kể cả sau 1975 vẫn vào tù ra khám, tổng
                   cộng hơn 20 năm. Ðiều này cho thấy lý tưởng cộng sản thật cao
                   đẹp, đã hấp dẫn rất nhiều người yêu chuộng công bằng bác ái,

                   chống bất công áp bức nhưng khi nó trở thành chủ nghĩa cộng
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137