Page 135 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 135
công. Việc tháo gỡ và đóng thùng này mất khoảng một giờ và
khi vào Sài Gòn lại phải trả tiền công ráp lại, chưa kể phụ tùng có
thể bị mất mát. Chúng tôi không muốn cũng đành chịu. Ðúng là
một kiểu cửa quyền.
Trong khi chúng tôi chờ đóng thùng có ba, bốn thanh niên cũng
mang xe đến gửi. Khi các công nhân giở một yên xe lên, phát
hiện có một con dao lớn to bản ở bên trong. Ai cũng giật mình và
nghi ngờ các thanh niên này thuộc nhóm băng đảng xã hội đen
gì đó chuyển địa bàn hoạt động. Chuyện băng nhóm tội phạm
cướp của giết người và thanh toán nhau không còn xa lạ trên
báo chí hàng ngày.
Tàu khởi hành lúc 11 giờ đêm, giờ không mấy thuận lợi. Chúng tôi
phải trả tiền phòng trọ thêm một đêm dù không ở, tuy ông chủ
có bớt đôi chút khi BY đặt vấn đề. Dù sao chúng tôi cũng đã ở
phòng trọ của ông gần một tuần và 9 giờ tối chúng tôi đã rời
phòng trọ để ra ga.
Ga Hàng Cỏ ở ngay trung tâm Hà Nội nên việc đi lại cho khách
cũng khá thuận tiện. Nơi phòng chờ đông đảo chỉ có vài khách
nước ngoài là mấy cô tây bụi đời, mỗi người khoác đến ba, bốn
ba lô sau lưng và trước ngực, đúng là “tây ba lô”.
Giờ tàu khởi hành rất chính xác, đúng 11 giờ. Mỗi toa tàu có bốn
ghế ở giữa xếp ngồi đối diện nhau, sử dụng một bàn ăn chung.
Các ghế khác ngồi nhìn về một hướng, có bàn ăn nhỏ gấp sau
lưng ghế phía trước. Tình cờ vé chúng tôi mua lại đúng số ở giữa,
ngồi đối diện với hai thanh niên. BY giật mình khi nghe họ nói họ
từ Sài Gòn ra công tác ở Bộ Công an, lại còn khoe được Bộ cấp xe
cho đi biên giới mua hàng Trung Quốc. BY tìm cách hỏi kỹ mới
biết họ là công nhân của một công ty ở Sài Gòn, ra Hà Nội để lắp
đặt máy in cho Bộ Công an. Thật không hiểu tại sao Bộ lại phải
đặt hàng tận Sài Gòn.
Họ đi một nhóm không phải chỉ hai người mà là bốn người. Một
người nói bọn họ biết, định mua bốn vé ở giữa toa để ngồi chung

