Page 45 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 45
xứ dừa nổi tiếng, nhưng chúng tôi không tìm ra một quán bán
dừa, lại chỉ bán toàn các loại nước ngọt có gaz, những thứ chúng
tôi không uống được, đành phải uống nước suối mang theo.
Chạy tới Sa Huỳnh, cách thị xã Quảng Ngãi 60 cây số về phía
Nam, chúng tôi dừng lại ăn trưa và nghỉ ngơi. Ở đây ngay bên
đường có một bãi tắm và tỉnh đã xây dựng khu du lịch Sa Huỳnh
từ lâu.
Trước cổng khu du lịch có Restaurant với số điện thoại và số fax,
và một bảng lớn ghi chữ “Sa Huỳnh Hotel” bên dưới có phù điêu
hình một chiếc muỗng và một chiếc nĩa chéo nhau. Cũng ngộ!
Bên trong cổng, một bảng lớn khác ghi “Bản đồ quy hoạch chi
tiết khu du lịch Sa Huỳnh” với sơ đồ và chú giải mấy chục hạng
mục công trình. Chúng tôi chạy xe vào trong: Một bãi biển nhỏ
vắng người. Bên trên vài công trình gồm nhà ăn, dãy phòng trọ
và mấy nhà chòi sát biển. Chỉ có thế. Nhiều hạng mục công trình
khác chưa được thực hiện. Tuy nhiên toàn khu vực phủ bóng dừa
và dương liễu xanh mát.
Đã quá mệt, quãng đường còn lại không xa, nên dù quen tiết
kiệm, BY cũng đồng ý thuê phòng nghỉ lại buổi trưa và tắm biển.
Có lẽ ít khách nên các cô tiếp tân đi ngủ, gọi mãi mới có mấy cô
chạy ra. Tiền phòng 60.000đ cho một buổi ban ngày. Phòng đơn
giản nhưng rộng rãi, hai giường, có quạt máy, phòng tắm có vòi
hoa sen. Thế là đạt yêu cầu.
Chúng tôi tắm sơ nước ngọt, ngủ một giấc, rồi mới ra tắm biển.
Chỉ có hai chúng tôi tắm. Trên bờ, trong một nhà chòi, một đám
thanh niên có lẽ là dân địa phương ngồi nhậu lai rai, cười nói ầm
ĩ. Buổi chiều ở đâu biển cũng sóng lớn nhưng BY chỉ được nhúng
nước và ngồi trên bãi cũng thích thú rồi. Tôi hơi mệt nên chỉ bơi
một đoạn ngắn, nhảy sóng một lúc rồi lên bờ nằm nghỉ.
Buổi tắm và nghỉ ngơi giúp chúng tôi lại sức. Ỷ y quãng đường
còn lại không xa, 5 giờ chiều chúng tôi mới lên đường, hi vọng sẽ
đến thị xã trước trời tối. Chúng tôi đã lầm. Đường tiếp tục rất xấu

