Page 47 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 47

Dĩ nhiên tôi biết những nơi đó không phải là các quán cà-phê tiêu
                   biểu của địa phương nhưng vì chỉ uống ở đó nên có ấn tượng
                   không tốt.


                   Uống cà-phê xong, chúng tôi về nhà lấy đồ đi tắm. Qua cầu Trà
                   Khúc rẽ phải, đi ngang núi Ấn (người Quảng Ngãi tự hào gọi là
                   “Thiên Ấn niêm hà”, nơi có ngôi chùa xưa và mộ Huỳnh Thúc
                   Kháng), theo con đường nhỏ chạy dọc bờ sông mười cây số,
                   chúng tôi đến bãi biển Mỹ Khê. Con đường này thời còn đi học tôi
                   và các bạn vẫn đi chơi bằng xe đạp, đường đất, dân cư nghèo

                   nàn, thưa thớt. Bây giờ đường đã được tráng nhựa, nhà cửa hàng
                   quán bên đường đông đúc. Có lẽ khu vực này được nhà nước chú
                   ý đầu tư vì có khu di tích Mỹ Lai, và cảng biển mới mở.

                   Bãi biển Mỹ Khê là một vòng cung lặng sóng, phía Bắc chạy dài

                   đến mũi Ba Làng An nhô ra biển. Bãi này dễ tắm cho người
                   không biết bơi vì thoai thoải ra xa đến trăm mét vẫn còn đứng
                   được. Bãi tương đối sạch, cát vàng khá mịn. Các hàng quán chỉ là
                   những dãy nhà dài cột gỗ, lợp bạt, chia ra thành lô cho từng chủ
                   quán, đánh số 1, 2, 3… Thức ăn biển ở đây tươi ngon nhưng khá
                   đắt, không thua gì các nơi khác, tuy chỉ là một bãi nhỏ, ít khách

                   du lịch, phục vụ cho dân địa phương là chính. Tuy vậy, theo chủ
                   quán nơi chúng tôi ngồi, ngày nào cũng có khách lai rai và đến
                   những ngày nghỉ, lễ tết, khách từ thị xã về rất đông.

                   Chúng tôi ngồi đến gần chiều mới về, trên đường ghé vào tham

                   quan khu chứng tích Sơn Mỹ, ngay cạnh đường, nơi cách thị xã
                   khoảng năm cây số. Khu chứng tích này rộng khoảng một ha,
                   được xây dựng ngay trên địa điểm năm xưa xảy ra thảm kịch, nơi
                   có 504 người dân bị lính Mỹ giết chỉ trong một trận càn. Sự kiện
                   này do chính những người lính Mỹ tố cáo và góp phần đưa ra
                   công luận đã trở thành một vụ chấn động cả nước Mỹ và toàn

                   thế giới. Lối vào khu chứng tích trải đá giữa hai hàng dương liễu
                   thấp cắt tỉa đều đặn dẫn đến tượng đài lớn màu trắng: Một phụ
                   nữ tay bế xác con, tay kia đưa lên trời thét căm hờn, dưới chân
                   một phụ nữ khác đang ôm một cụ già hấp hối và một người đàn

                   ông nằm gục dưới chân cụ già. Bên trái là dãy nhà trưng bày các
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52