Page 84 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 84

Buổi tối chúng tôi ăn một bữa cơm khá ngon miệng ở quán ăn
                   gần đó nhờ món ăn hợp khẩu vị, nhất là món rau bí xào dân dã
                   mà BY rất thích. Ăn xong chúng tôi lại ra tiệm dịch vụ Internet.
                   Đến đâu chúng tôi cũng gởi email cho các con và vài người thân

                   kể về chuyến đi. BY rất hăng hái trong công việc này, dù mệt đến
                   mấy cũng làm. Nhiều nơi tôi về nghỉ trước, để BY ở lại tha hồ mail
                   bao nhiêu tùy thích. Ở đây cô chủ tiệm cho biết dịch vụ Internet
                   mới có khoảng hơn mấy năm nay, cửa tiệm không nhiều lắm và
                   làm ăn cũng được. Tiệm của cô có gần 20 máy, ban đêm lúc nào
                   cũng kín người.


                   Sáng hôm sau, cô tiếp tân nhà khách chỉ cho chúng tôi đường đi
                   động Phong Nha, xa khoảng 50 cây số. Phong Nha là một điểm
                   du lịch mới nổi tiếng gần đây. Chạy theo quốc lộ 1 ra hướng Bắc
                   khoảng mười cây số đến thị trấn Hoàn Lão có đường rẽ trái về

                   hướng Đông. Con đường nhỏ, ít xe, hai bên là đồng ruộng và làng
                   xóm thưa thớt, có nơi dân cư đông đúc. Gần đến cuối đường có
                   một khu rừng thông khá đẹp, hiện tượng hơi hiếm ở khu vực miền
                   trung này. Hết con đường nhỏ, chúng tôi chạy theo một con
                   đường lớn mới mở và chẳng mấy chốc nhìn thấy một vùng núi
                   non phía xa xa. Núi ở đây hình thù giống mấy ngọn Ngũ Hành

                   Sơn ở Đà Nẵng, không cao lắm, ít cây nhưng rất nhiều ngọn và
                   trải dài lô xô mờ ảo in hình trên nền trời trông thật lạ, khác hẳn
                   những rặng núi cây cối thâm u của dãy Trường Sơn chúng tôi
                   quen nhìn ở Tây Nguyên và Nam trung bộ.


                   Khu du lịch ở đây do nhà nước tổ chức khép kín gồm nơi để xe,
                   phòng bán vé, cửa hàng lưu niệm, bến thuyền, khách sạn. Các
                   hàng quán của tư nhân ở chung quanh lác đác không đáng kể.
                   Vé cho mỗi người 25.000 đồng. Thuyền mỗi chuyến chở tối đa 8
                   người giá 80.000đ. Lúc chúng tôi đến quá trưa, ít khách nên đành
                   phải thuê nguyên chuyến, không đợi được vì nghe nói chuyến đi

                   mất đến ba - bốn giờ. Tuy nhiên lúc xuống thuyền sắp khởi hành,
                   nghe nói đi thăm động phải có hướng dẫn viên đi theo nên tôi lên
                   phòng vé khiếu nại. Đúng lúc có một đoàn bốn người đến mua vé
                   nên tôi đề nghị đi chung và họ đồng ý. Phòng vé cũng cử một

                   hướng dẫn viên cùng đi.
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89