Page 89 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 89

Ngày xưa và hiện nay, nhân dân Việt Nam đâu cần những thành
                   lũy, sông suối chia cắt lãnh thổ thành hai ba miền. Đó chỉ là việc
                   làm của những quyền lực thống trị muốn giữ vững quyền lãnh
                   đạo của mình. Lịch sử Việt Nam có những bi kịch tái diễn nhiều

                   lần mà chỉ có nhân dân và chính đất nước là nạn nhân.

                   Bây giờ Quảng Bình quan còn đó như một di tích kiến trúc có giá
                   trị lịch sử và nghệ thuật nhưng mấy ai suy ngẫm về ý nghĩa sâu
                   xa của bi kịch chôn vùi bên dưới.


                   Quảng Bình là một trong những nơi chúng tôi có cảm tình nhất
                   khi chúng tôi đi qua.
















                   Chương 10.


                   Chặng kế tiếp chúng tôi định đi là Quảng Bình - Hà Tĩnh - Nghệ
                   An dài khoảng 200 cây số vì thành phố Vinh, Nghệ An chỉ cách thị
                   xã Hà Tĩnh có 50 cây số nên chúng tôi sẽ không dừng lại Hà Tĩnh.


                   Rời thị xã Quảng Bình không xa, tôi bỗng có linh cảm xấu. Đường
                   hẹp, nhiều xe, tôi chạy chậm và luôn nhìn kính chiếu hậu. Tôi
                   bỗng thấy một chiếc xe ben cứ chạy phía sau, không qua mặt dù
                   có lúc đường trống và tôi chạy chậm, có lúc chạy sát vào lề. Tình
                   hình đó diễn ra một lúc nhưng tôi không nói cho BY biết sợ BY lo.
                   Tôi làm bộ dừng lại để sửa mũ bảo hiểm. Chiếc xe ben vượt qua

                   rồi biến mất nhưng chạy một khoảng nữa, lại thấy nó ở phía sau.
                   Tôi ép vào lề chạy rất chậm. Cuối cùng nó vượt qua và đi luôn
                   không thấy trở lại. Tôi vẫn không nói gì với BY. BY không biết vì
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94