Page 79 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 79
bên trong phía sau cổng có người gác là một khu vực mới xây
dựng gồm cây cảnh và một nhà bảo tàng. Nghe người gác nói
thế nên chúng tôi không vào. Di tích chiến tranh thực sự còn lại là
những bức tường của trường Bồ Đề bị đạn bắn thủng lỗ chỗ mà
người ta còn giữ lại và ghi chú, nằm ngay trên con đường lớn
nhất của thị xã, khi chạy xe qua lại chúng tôi vẫn thấy.
Điều vui vui khi rời Quảng Trị là nhìn thấy một hình ảnh hiếm có ở
nơi khác. Lúc BY vào chợ để mua bánh mì, tôi định chạy xe vào
sát cổng để nhìn một tí bỗng một sợi dây chăng ngang nằm sát
đường được giật lên để chặn lại. Thì ra có một bà bắc ghế ngồi
bên đường chuyên làm nhiệm vụ này. Tôi đành phải lui xe ra xa
chờ. Quả là một loại hàng rào độc đáo hình như tôi đã thấy đâu
đó từ xưa lắm, lúc còn bé.
Chúng tôi vẫn còn kịp đi uống cà-phê ăn sáng ở quán dã chiến
bên bờ sông Thạch Hãn. Buổi sáng mới thấy rõ người ta đang
xây kè dọc hữu ngạn để ngăn đất lở. Hy vọng tương lai bờ sông
trữ tình này sẽ làm đẹp thêm thành phố. Tôi còn nhớ mơ hồ thời
sinh viên tôi đã trải qua một đêm tuyệt vời kỳ diệu bên bờ sông
này dưới ánh trăng và tầng lá phượng đẫm sương… Bên kia sông
là Nhan Biều, một tên gọi nghe âm vang thời nhỏ dại, hình như
người ta đang trồng bắp, đậu, thành một dải xanh rì êm ả.
Chúng tôi về trả phòng và tiếp tục chặng đường đi Quảng Bình
dài 150 cây số.
Chương 9.
Từ thị xã Quảng Trị trở ra, ruộng đồng bắt đầu xanh tốt trù phú.

