Page 88 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 88
giác rờn rợn nhưng thú vị.
Đến ngã ba có con đường rẽ vào thị xã, một cảnh sát giao thông
to lớn xuất hiện ra hiệu chặn xe tôi lại. Tôi hơi ngạc nhiên vì khu
vực này thấy rất ít xe chạy. Tôi đưa giấy tờ, anh ta xem kỹ rồi
đứng ngắm nghía bảng số TP/HCM sau xe. Anh ta hỏi tôi từ đâu
đến, đã đi Phong Nha chưa. Nghe chúng tôi nói từ Sài Gòn ra, mới
đi thăm động Phong Nha về, anh ta hỏi động Phong Nha có đẹp
không. Chúng tôi khen động rất đẹp, là một thắng cảnh đẹp nhất
mà chúng tôi đã tham quan trên đường đi, anh ta có vẻ khoái chí,
trả lại giấy tờ và chúc chúng tôi đi vui vẻ.
Từ đây chúng tôi phải hỏi đường, chạy loanh quanh một lúc lâu,
mới ra đến thị xã lúc gần 6g chiều. Đúng là một chuyến tham
quan đáng bõ công và rất ấn tượng.
Sau một đêm ngủ ngon giấc, chúng tôi lấy lại sức để tiếp tục
cuộc hành trình. Trước khi đi chúng tôi còn chạy một vòng chụp
hình mấy nơi: Cửa sông Nhật Lệ, chỗ có nhà thờ Tam Toà đổ nát
còn giữ lại làm di tích chiến tranh. Nơi dự định làm tượng đài Mẹ
Suốt và xây dựng một cây cầu bắc qua sông. “Quảng Bình quan”,
được phục chế nằm ngay bên quốc lộ 1…
Quảng Bình quan là công trình kiến trúc gồm có cổng và hệ
thống thành lũy cùng với Lũy Thầy ( tức Lũy Trường Dục) do Đào
Duy Từ xây dựng từ giữa thế kỷ 17 để bảo vệ từ xa kinh đô Phú
Xuân của Chúa Nguyễn. Do biến thiên của lịch sử và thời gian,
Quảng Bình quan đã bị hư hại nặng. Hiện nay Quảng Bình quan
được phục chế như nguyên bản cách đây hơn 3 thế kỷ nhưng dĩ
nhiên trông rất mới, nằm ngay cạnh quốc lộ 1 chạy qua địa phận
thị xã Đồng Hới.
Trước khi Trịnh – Nguyễn tạm ngưng chiến, lấy sông Gianh làm
ranh giới chia đôi hai miền Nam – Bắc, Quảng Bình quan và Lũy
Thầy là dấu ấn của cuộc nội chiến chia cắt đất nước. Thành lũy
không phải để ngăn chặn ngoại xâm mà để chống nội thù.

