Page 92 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 92
nổi tiếng đã sản sinh nhiều danh nhân của đất nước.
Qua đây tất nhớ đến Nguyễn Du. Nguyễn Du tác giả truyện Kiều
bất hủ, ngoài sự ngưỡng mộ một thiên tài thi ca trác tuyệt, đối
với tôi và một số bạn yêu văn chương thời sinh viên, còn có sự
gần gũi và đồng cảm khá đặc biệt. Chúng tôi thâm cảm tâm sự
đau đáu của ông:
Ngã hữu thốn tâm vô dữ ngữ
Hồng Sơn sơn hạ Quế giang thâm.
( Ta có tấc lòng không cùng ai giải tỏ
Dưới chân núi Hồng sông Quế thẳm sâu)
“ Thốn tâm” đó theo chúng tôi hiểu là nỗi đau nhân tình cùng với
sự bất lực của người cầm bút trong thời loạn, giữa bối cảnh chiến
tranh tàn khốc và tranh giành quyền lực giữa Trịnh – Nguyễn –
Tây Sơn thời Hậu Lê, kết thúc bằng chiến thắng thống nhất
giang sơn của Nguyễn Ánh mà nhà thơ Nguyễn Du trở thành một
“hàng thần lơ láo”. Ông trút hết tâm sự mình vào một tác phẩm
thi ca tuyệt bút qua một câu chuyện tình thời cổ với biết bao ẩn
dụ rung động lòng người.
Chúng tôi đáp ứng tiếng thở dài bi thiết của ông:
Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ thùy nhân khấp Tố Như
( Ba trăm năm lẻ về sau
Người đời ai là kẻ khóc Tố Như?)
Chúng tôi không khóc Tố Như tiên sinh nhưng chúng tôi muốn
đem ngòi bút vùng vẫy trong thời loạn như mũi giáo nhọn, như
thanh kiếm sắc.
Vào năm 1965, hơn 20 sinh viên của nhiều phân khoa thuộc Đại
học Huế đã họp mặt trên đỉnh núi Thiên Thai thành lập Hội Hồng
Sơn ( tiền thân của nhóm Việt sau này) để hoạt động trong các
lãnh vực văn chương, chính trị và xã hội.

