Page 93 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 93
Không nói đến văn tài vì không ai dám sánh với Nguyễn Du, việc
cầm bút của chúng tôi còn khó khăn hơn nhiều thời Nguyễn Du vì
thời chúng tôi có đủ xu hướng sáng tác, có kiểm duyệt báo chí và
xuất bản, có đàn áp chính trị, có phân tranh quốc – cộng, có
chiến tranh ý thức hệ toàn cầu…
Hơn mười năm trước qua đây cùng với Bùi Minh Quốc và Hữu
Loan, chúng tôi đã vào viếng nhà thờ họ Nguyễn Tiên Điền và
mộ Nguyễn Du, thất vọng vì người ta chăm sóc bảo quản quá sơ
sài. Lần này tôi quên đường, hỏi thăm mới biết muốn vào huyện
Nghi Xuân phải rẽ vào đường nhỏ cách quốc lộ hơn 20 cây số.
Trời đã về chiều mà chúng tôi phải đến Vinh trước khi trời tối
đành chạy thẳng. Tôi nghĩ đáng lý trên quốc lộ phải có một bảng
chỉ dẫn đường vào mộ Nguyễn Du, thiên tài thi ca của đất nước vì
trong khi nhiều danh lam thắng cảnh khác không có gì nổi tiếng
lắm cũng có bảng chỉ dẫn rõ ràng trên quốc lộ này. Có phải vì
mộ Nguyễn Du không là nơi có thể khai thác để bán vé thu tiền
như các địa điểm du lịch khác? Nếu thế thì quả thật đáng buồn.
Thành phố Vinh hiện ra trong dáng vẻ xô bồ và bụi bặm, nhiều
nơi đang xây dựng nhà và sửa chữa đường. Chúng tôi ghé vào
một quán nước mía bên đường để giải khát và hỏi thăm về các
khách sạn. Ông già bán nước mặc đồ bộ đội đầu đội nón cối chỉ
lung tung mấy chỗ. BY nói chuyện với một ông khách ngồi uống
nước cùng bàn, hỏi ông ta ở Vinh có bãi biển không. Ông ta đáp
có bãi biển “Cờ Lo”. BY nghe không ra cứ hỏi đi hỏi lại “Cờ Lo” là
gì. Tôi phải “phiên dịch” “Cờ Lo” là Cửa Lò. BY lại hỏi bãi biển có
đẹp không, ông ta cười nói đẹp hay không thì không biết nhưng
nhiều cát lắm… Cuộc nói chuyện quả là thú vị.
Chúng tôi chạy nhiều đường, tìm khá lâu mà vẫn không gặp được
khách sạn ưng ý, nơi quá đắt, nơi quá ồn ào hay ẩm thấp. Cuối
cùng chúng tôi vào một nhà nghỉ bề ngoài có vẻ xấu xí nhưng
bên trong có một số phòng mới sửa lại khá tốt. Đây hình như là
một khu chung cư được sửa sang để làm nhà nghỉ, nhiều phòng,

