Page 78 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 78
mua bán chụp giựt thiếu văn minh này thật ngán ngẩm, đôi khi
làm khách du lịch mất cả hứng thú.
Bên trong khuôn viên thánh địa, cảnh vật rất yên tĩnh, thoáng
mát, nhà cửa bố trí hợp lý và ngăn nắp. Sát cổng phụ là nhà bảo
vệ, nhà sách và nơi bán hàng lưu niệm, tiếp đến là khu vực để xe.
Chính giữa là nhà thờ, sau nhà thờ phía bên phải có khu nhà ở và
phía trước bên trái là công trình chính: đền thờ Đức Mẹ La Vang.
Giữa các công trình là lối đi trải gạch xi măng với nhiều bồn hoa
và cây cảnh.
BY đến cầu nguyện trước đền thờ Đức Mẹ, tôi loanh quanh ngắm
cảnh. Đền thờ là một bệ cao có bậc cấp đi lên. Tượng Đức Mẹ
không lớn lắm, thể hiện dưới hình tượng một phụ nữ Việt Nam
mặc áo dài màu xanh ngọc, đầu đội khăn vành màu vàng, tay bế
Chúa Giêsu hài đồng. Chung quanh tượng có ba cột xi măng lớn
sù sì dạng thân cây tượng trưng ba gốc đa nơi ngày xưa Đức Mẹ
hiện hình, với một số lá rộng hình nấm cũng bằng xi măng, chung
quanh có dây leo thật mọc quấn quýt. Một vài cây lớn và các
cụm hoa giấy, các chậu hoa, cây cảnh đặt rải rác tạo một không
khí mát mẻ, êm dịu và thanh khiết.
Một vài khách hành hương kính cẩn cầu nguyện, sau đó nói
chuyện gì rất sôi nổi, hình như nói về sự linh thiêng của Đức Mẹ.
Người bảo vệ cho tôi biết ngày nào cũng có khách phương xa
hành hương, riêng ngày nghỉ và ngày lễ khách đến đông đảo. Ở
đây còn có dịch vụ làm bia ghi lời cầu nguyện tạ ơn.
BY bảo tôi tạ ơn Đức Mẹ đã phù hộ thoát khỏi tai nạn trong
đường tơ kẽ tóc ở gần Lăng Cô nhưng tôi nói BY đại diện được
rồi. Tôi có niềm tin khác với BY và không cản trở cách thể hiện
của BY. Tôi hay nói đùa với BY là tôi không theo đạo nào nhưng
không chừng sẽ lên Thiên đàng trước nhiều người nên đừng lo.
Trước khi rời Quảng Trị, chúng tôi còn cố giành một ít thời gian đi
xem di tích Thành Cổ gần ngay nhà khách. “Di tích Thành Cổ”
thực ra chỉ là một chút bờ tường bằng gạch còn sót lại bên ngoài,

